Cưng Chiều Anh Chàng Mê Tình Yêu

Chương 1



Thái tử gia Phó Tinh Trầm luôn đeo một chiếc vòng tay cũ trên cổ tay.

Nghe nói là của mối tình đầu thời cấp ba - người đã bắt đầu rồi lại phũ phàng bỏ rơi anh - tặng cho.

Là bạn học cấp ba của anh ấy, tôi từng bị hỏi về chuyện này.

Tôi trả lời: “Là một cô gái rất xinh đẹp, dịu dàng mà hào phóng.”

Phóng viên đem chuyện đó đi xác minh với anh.

Phó Tinh Trầm chỉ khẽ cười, “Đúng như cô ấy nói.”

1

Phó Tinh Trầm còn chưa bước ra khỏi sân bay, đã leo thẳng lên hot search hạng nhất.

Hôm nay anh chính thức về nước tiếp quản mảng giải trí của tập đoàn Phó thị, độ hot thậm chí còn áp đảo cả minh tinh lưu lượng trong giới.

Trên ảnh chụp ở sân bay, anh mặc bộ vest thủ công màu đen, dáng vẻ lạnh lùng, cao quý.

Dưới chiếc đồng hồ bạch kim trị giá tám con số, là một sợi vòng tay đỏ cũ kỹ.

Nghe nói đó là món quà từ mối tình đầu thời cấp ba – cô gái đã bắt đầu rồi bỏ rơi anh.

Cư dân mạng hóng drama lập tức truy tìm thông tin về thời học sinh và mối tình đầu của anh.

Hashtag #PhóTinhTrầmVòngTayĐỏ, #PhóTinhTrầmMốiTìnhĐầu, #PhóTinhTrầmTrườngTrungHọcQuangMinh cùng lúc leo lên top tìm kiếm.

Chị Dư – quản lý của tôi – vừa lướt Weibo vừa cảm thán:

“Trời đất, mối tình đầu nào mà gan trời thế, dám đá cả Thái tử gia. Nể thật đó!”

Tôi đứng trước gương toàn thân, chỉnh lại cổ áo, giọng điệu điềm tĩnh:

“Không biết.”

Chị Dư còn chưa kịp cảm khái xong thì Weibo của tôi đã bùng nổ, hơn mười nghìn bình luận ùa vào trong một phút, số người theo dõi tăng vọt lên cả trăm nghìn.

Hóa ra dân mạng thần thông quảng đại đã lục ra tôi là bạn học cấp ba của Phó Tinh Trầm, ào ào lao vào hóng hớt chuyện tình đầu.

“Chị ơi! Mối quan hệ quý giá duy nhất trong showbiz! Chị mau khai ra đi, rốt cuộc ai là mối tình đầu của Thái tử gia! Em đang rất gấp!”

“Aaaaa chị ơi chị nói nhỏ với em thôi cũng được, em thề không kể ai hết đâu!”

“Khi bị đá, Thái tử gia có nói: ‘Cô gái, cô đã thành công thu hút sự chú ý của tôi’ không?”

Bình luận cuối cùng khiến tôi chợt nhớ tới đôi mắt cún con ướt sũng trong ngày chia tay ấy.

Hoàn toàn khác biệt với hình tượng Thái tử kiêu ngạo, lãnh đạm của hiện tại.

Tôi vốn không theo hướng nổi tiếng nhờ lưu lượng, bình thường mỗi bài đăng chỉ có hơn một nghìn lượt tương tác, vậy mà mười phút đã vọt lên hai vạn bình luận.

Chị Dư nhìn số người theo dõi đang tăng phi mã mà cười không ngậm nổi miệng, quay sang tôi thì lại thở dài tiếc nuối:

“Nếu em mà là mối tình đầu của cậu ta thì đâu còn lo chuyện không đủ độ hot, vai nữ chính cũng chẳng bị giật mất.”

Thời đại của lưu lượng, có tài năng cũng phải nhường chỗ cho cái tên đang được tìm kiếm.

Tôi đáp khẽ:

“Nếu như… em thật sự là người đó thì sao?”

Chị Dư bật cười:

“Vòng tay của Thái tử gia nhìn là biết không đơn giản, người vụng về như em làm gì biết đan mấy thứ đó.”

Quả là không dễ thật.

Lúc ấy tôi phải làm hỏng hơn chục sợi mới miễn cưỡng đan ra được một cái vừa mắt để tặng anh.

Chỉ là, tôi và chị Dư khi ấy còn quá ngây thơ, không biết cách đi đường tắt, nên mới để người khác chớp thời cơ.

2

Thế là, khi đoàn đội chúng tôi không định dựa hơi nhiệt độ của Thái tử gia, vẫn có người muốn ăn ké.

Phó Tinh Trầm còn chưa xuống khỏi hot search thì Từ Dung Dung đã tung ra một bài Weibo.

Ảnh cô ta đăng là khoác đồng phục trường Trung học Quang Minh, trên cổ tay cũng đeo một sợi vòng tay đỏ, kèm dòng chữ:

【Anh là niềm vui tuổi thanh xuân của em.】

Khác với chiếc vòng tay cũ kỹ của Phó Tinh Trầm, cái cô ta đeo mới toanh, trông như vừa mua xong.

Nhưng cũng chẳng sao cả.

Tên cô ta ngay lập tức nhảy lên hot search vị trí thứ năm.

“Trời ơi! Bạch nguyệt quang chính là đây rồi!”

“Câu tiếp theo chắc là: Chàng trai tôi thích năm ấy chính là anh…”

“Tôi đặt 200 tệ cho cú tái hợp! Come on!!”

“Bề ngoài là B-king, bên trong là não tình yêu × bé thỏ trắng vừa thuần vừa thăng tiến, tôi ăn sạch, cảm xúc cân bằng hoàn hảo!”

“Giờ thì hiểu rồi, Thái tử gia về nước là để dọn đường cho tình đầu nè ~”

Chị Dư tức tới mức nghiến răng:

“Con nhỏ Từ Dung Dung này bám hoài không dứt! Nếu thật là cô ta, tôi thề sẽ làm anti Thái tử gia luôn!”

Từ Dung Dung vào nghề muộn hơn tôi hai năm, phong cách tương tự nhưng hướng đi khác biệt.

Tôi là diễn viên được đào tạo bài bản, còn cô ta xuất thân từ idol tuyển chọn, sau mới chuyển sang đóng phim.

Tôi vì một vai diễn mà giảm tận 5kg, vậy mà lại không bằng cô ta post lên một bức ảnh ngón tay bị trầy, than khổ nhẹ một câu là hốt về cả núi sự thương cảm.

Fan của cô ta cày 100k bình luận ác ý tấn công tôi suốt đêm, cướp mất vai nữ chính vốn đã thuộc về tôi.

Tôi vỗ vỗ vai chị Dư, dịu giọng trấn an:

“Yên tâm, không phải cô ta đâu.”

Chị Dư chắp tay cầu khấn:

“Cầu thần bái Phật, con xin ăn chay cả đời, chỉ cần em là tình đầu của cậu ta!”

…Cũng không cần cực đoan tới mức đó.

3

Tôi vừa bước xuống khỏi xe ở địa điểm thử vai thì liền trông thấy Từ Dung Dung.

Cô ta ngả ngớn cất giọng mỉa mai:

“Chị mất công ăn diện thế cơ à? Tiếc là vai này chắc chắn là của tôi rồi.”

Tôi bình thản đáp lại:

“Đạo diễn Kỳ ghét nhất là loại minh tinh lưu lượng không có diễn xuất. Cô không biết à?”

Từ Dung Dung bị nghẹn họng bởi câu đó, lập tức trợn mắt lên giận dữ:

“Cô đang nói tôi diễn dở hả?!”

Tôi lắc đầu, giọng dửng dưng:

“Cái không tồn tại, tôi không đánh giá được.”

Từ Dung Dung tức đến mức giơ tay định động thủ, rồi như nhớ ra gì đó, lại rụt tay về.

Sau đó cô ta đổi sang vẻ mặt đắc ý, nói đầy ngạo mạn:

“Thì đã sao? Nhà đầu tư chính là Phó Tinh Trầm. Dù đạo diễn Kỳ có tài cỡ nào thì cũng phải nể mặt anh ấy vài phần, chị thấy đúng không?”

Tôi chỉ “Ồ” một tiếng.

Từ Dung Dung càng đắc chí, giọng điệu lộ rõ vẻ trịch thượng:

“Nếu chị chịu cúi đầu trước tôi, với quan hệ giữa tôi và Phó Tinh Trầm, xin cho chị vai nữ phụ số 5 chỉ là chuyện nhỏ.”

Tôi liếc nhìn sợi vòng tay đỏ mới toanh trên cổ tay cô ta.

Ừm. Cứ đợi đấy xem.

Từ Dung Dung xếp trước tôi một lượt.

Cô ta vừa diễn xong, sắc mặt đạo diễn Kỳ lập tức đen như đáy nồi, quay sang mắng trợ lý đạo diễn:

“Ai đưa cô ta vào vậy? Nói còn không rõ lời thì làm diễn viên cái quái gì!”

Tuy không lớn tiếng, nhưng tất cả đều nghe thấy rõ mồn một.

Các diễn viên đang chờ thử vai phía dưới lấy tay che miệng, cười lén.

Mặt Từ Dung Dung lúc trắng bệch, lúc tím tái.

Trợ lý đạo diễn cà lăm giải thích:

“Cô… cô ấy… tự đến thử vai thôi.”

Sợ đạo diễn Kỳ nổi nóng hơn, trợ lý lập tức đẩy tôi lên sân khấu.

“Còn một người nữa. Cũng tốt nghiệp Học viện Điện ảnh Nam Kinh như anh, năm ngoái đoạt Thị hậu, thực lực không cần bàn cãi!”

Sắc mặt đạo diễn Kỳ dịu xuống một chút.

Tôi hít sâu, mang theo khí thế đã luyện từ trước ở nhà, hoàn thành trọn vẹn phần thể hiện.

Xem xong, đạo diễn Kỳ phấn khích vỗ tay, mắt hơi đỏ hoe:

“Tốt! Diễn xuất vững vàng, hoàn toàn hóa thân vào nhân vật. Chính là nữ chính trong lòng tôi. Là cô!”

Mấy nhân viên bên cạnh vẫn chưa thoát vai, còn đang lau nước mắt.

Chị Dư gửi cho tôi ánh mắt tán thưởng.

Ngay lúc vai nữ chính gần như chắc chắn rơi vào tay tôi, Từ Dung Dung không ngồi yên nổi nữa, lén ra hiệu cho quản lý của mình.

Người quản lý kia bước đến, đưa điện thoại cho đạo diễn Kỳ, ghé tai thì thầm một câu.

Đạo diễn Kỳ nghe xong, bất ngờ ngẩng đầu lên nhìn tôi, rồi thở dài, lắc đầu tiếc nuối.

Từ Dung Dung đắc ý vô cùng:

“Chị xem đi, cố gắng bao lâu cuối cùng vẫn thua tôi thôi.”

Tôi còn chưa kịp mở miệng phản bác, thì bên ngoài chợt vang lên tiếng xôn xao.

“Thái tử gia đến rồi!”

4

Mấy năm không gặp, Phó Tinh Trầm đã không còn nét non nớt thuở học sinh, thay vào đó là sự chín chắn, điềm đạm, đầy khí chất của một người đàn ông trưởng thành.

Buổi thử vai tạm thời gián đoạn, đạo diễn Kỳ tranh thủ báo cáo tiến độ cho anh.

Phó Tinh Trầm lặng lẽ lắng nghe, tay nhẹ nhàng vuốt ve sợi vòng tay trên cổ tay, ánh mắt thì thi thoảng lại quét về phía hàng chờ thử vai, như thể đang tìm ai đó.

Tôi lập tức nghiêng người, cố gắng hạ thấp sự tồn tại của mình đến mức tối đa.

Cánh phóng viên rình rập ngoài phim trường nghe tin Thái tử gia tới, lập tức xông vào vây quanh phỏng vấn.

Một tay săn tin mắt cú nhanh chóng phát hiện Từ Dung Dung, liền hỏi về chiếc vòng tay đỏ của cô ta.

Từ Dung Dung nở nụ cười thẹn thùng:

“Là quà tặng cho mối tình đầu. Một sợi cho anh ấy, một sợi cho tôi.”

Chương tiếp
Loading...