Người Tôi Chờ Cuối Cùng Cũng Quay Về
Chương 1
Xuyên thành nữ phụ ác độc, tôi quyết định mặc kệ đời.
Cùng chồng nhà giàu tham gia show du lịch của các cặp đôi ngôi sao.
Những cặp đôi khác ngày nào cũng ra ngoài quay, bận rộn khoe ân ái trước ống kính.
Còn tôi thì ngày nào cũng cuộn trong phòng khách sạn chơi game, còn khuyên chồng ly hôn với mình.
Nhưng không ngờ, cặp đôi “giả vờ” là chúng tôi đây lại nổi như cồn.
Cư dân mạng đồng loạt cảm thán:
“Vợ chồng thật mới không cần đường hóa học, tôi lên thuyền đây!”
1
Tôi xuyên vào vai nữ phụ độc ác trong tiểu thuyết, một người thích làm màu trong giới giải trí.
Tôi phải lòng nam phụ chung tình Tống Tri Yến ngay từ cái nhìn đầu tiên, và đeo bám anh ta không rời.
Trong khi đó, nữ chính Triệu Thiên Thiên đã kết hôn với người khác. Thế là Tống Tri Yến tùy tiện kết hôn với nguyên chủ như thể tìm một lá chắn.
Sau khi kết hôn, nữ chính tham gia một chương trình tạp kỹ về các cặp vợ chồng, nguyên chủ vì muốn tranh giành sự chú ý cũng chủ động tham gia.
Trong chương trình, nguyên chủ mạnh mẽ khoe khoang, đối đầu với nữ chính mọi lúc mọi nơi, nhưng liên tục bị nữ chính "vả mặt", trở thành hình mẫu đối lập để làm nổi bật cuộc hôn nhân hạnh phúc của nữ chính.
Không chỉ bị cư dân mạng chế giễu, mà còn khiến Tống Tri Yến không thể chịu đựng được.
Sau khi chương trình kết thúc, cả hai nhanh chóng ly hôn, nguyên chủ u uất mà chếc.
Thật không may, thời điểm tôi xuyên đến không tốt, cốt truyện đang tiến triển đến giai đoạn chương trình tạp kỹ bắt đầu quay, các khách mời tập trung nhận phòng.
Phòng mà chương trình chuẩn bị cho mọi người rất lớn, đều là căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách khi bước vào.
Tống Tri Yến, như thường lệ, ngủ riêng phòng với nguyên chủ.
Nhưng khi tôi tỉnh dậy, tôi đang nằm trên giường của Tống Tri Yến.
Anh ta vừa tắm xong, toàn thân còn vương hơi ẩm, áo choàng tắm được thắt chặt một cách chỉnh tề.
Quả nhiên không hổ danh là người mang vẻ cấm dục có nhân khí cao nhất trong tiểu thuyết.
Cơ thể đẹp chỉ có nữ chính mới được nhìn.
Tóc Tống Tri Yến tùy tiện rủ xuống trán, mái tóc hơi che mắt, nhưng hoàn toàn không ngăn được ánh mắt sắc bén khi anh nhìn về phía tôi.
"Làm gì?"
Giọng điệu anh ta lạnh như băng.
Ờ... Tôi lúng túng bò dậy khỏi giường, không còn chăn che nữa, bộ váy ngủ hai dây gợi cảm cũng lộ ra.
Trước vẻ đẹp quyến rũ, Tống Tri Yến hoàn toàn không hề động lòng, ngược lại càng thêm vẻ chán ghét.
"Hứa Nhược, tôi đã cảnh cáo cô rồi, giữa chúng ta không có tình cảm, giữ khoảng cách với nhau là tốt nhất."
Tôi khựng lại ngay bước chân định ra cửa.
Tự dâng mình quả thực là sai, nhưng anh không thích nguyên chủ, lại còn tham gia chương trình tạp kỹ dành cho các cặp vợ chồng với cô ấy, hành vi này cũng chẳng tốt đẹp gì hơn đâu nhỉ?
Tôi gật đầu, thấy chưa đủ khí thế, còn vỗ tay nữa.
"Nói quá đúng!"
"Đã muốn giữ khoảng cách, thì tham gia chương trình tạp kỹ làm gì, chúng ta nói với tổ chương trình là không quay nữa đi."
2
Lời tôi nói ra khiến Tống Tri Yến ngây người.
Anh ta cau mày, đánh giá tôi một cách kỹ lưỡng.
Ha ha, nhìn cái gì mà nhìn!
Đứng trước mặt anh bây giờ là Nữu Cổ Lộc Hứa Nhược - Quyết tâm ly hôn.
Ánh mắt Tống Tri Yến sắc lạnh, khiến khí thế của tôi yếu đi, nhưng tôi vẫn không cam lòng chống nạnh nhìn lại.
Một lát sau, anh ta mở lời: "Chương trình nhất định phải quay xong."
Tôi bĩu môi.
Trong tiểu thuyết, anh ta tham gia chương trình này là để tận mắt xem nữ chính sau khi kết hôn có hạnh phúc không. Bây giờ còn chưa thấy bóng dáng nữ chính, chắc chắn không nỡ rời đi.
Tình thế đảo ngược, bây giờ anh ta đang ở thế yếu.
Tôi hừ lạnh một tiếng: "Vậy anh phải thể hiện cho tốt đấy."
Rầm, tôi đóng cửa lại.
Trở về phòng mình, tôi thoải mái nằm xuống giường và nhìn về tương lai.
Quay chương trình tạp kỹ nửa tháng, xong xuôi sẽ ly hôn với Tống Tri Yến, đến lúc đó làm diễn viên nhỏ trong giới giải trí, thật là sung sướng biết bao.
Dù sao tôi cũng không muốn phát triển tình cảm với Tống Tri Yến, chỉ cần học cách buông thả, nửa tháng sẽ trôi qua vèo vèo!
Tôi cười phá lên trong chăn.
Ngày hôm sau là thời gian hoạt động tự do, tôi ngủ một giấc đến 11 giờ.
Trong các phòng livestream khác, buổi sáng mọi người đã hoàn thành các việc như tập thể dục, nấu ăn, khám phá các điểm tham quan quanh thị trấn...
Triệu Thiên Thiên và chồng cô ấy cũng đã cống hiến cảnh quay gây sốt đầu tiên của chương trình – cho nhau ăn trong bếp.
Cô ấy là tiểu hoa được yêu thích, lại gả cho một phú nhị đại gia cảnh giàu có, màn hình bình luận reo hò vì quá ngọt ngào.
"Được chồng đại gia cưng chiều hết mực, Thiên Thiên đúng là người thắng cuộc trong đời!"
"Hứa Nhược đang làm gì vậy? Bình thường thích gây chuyện như vậy, giờ thì hoàn toàn không thấy đâu."
"Cứ ngủ mãi, không thấy cô ta xuất hiện. Còn chồng cô ta đã ra ngoài từ sớm rồi."
"Cô ta lại gả cho Tống Tri Yến! Tống Tri Yến có thân hình như người mẫu, lại cực kỳ đẹp trai, gia đình cũng siêu giàu! Khóc!"
Tôi hoàn toàn miễn nhiễm với những bình luận này, rửa mặt qua loa rồi đi xuống lầu.
Trong sảnh, Triệu Thiên Thiên và chồng cô ấy là Lý Thừa Hạo vẫn đang tương tác thân mật trong bếp.
Thái vài lát dưa chuột là phải trao nhau ánh mắt ngọt ngào, rửa vài lá rau là phải ôm nhau.
Họ còn xung phong nấu bữa trưa cho tất cả mọi người. Nhìn tốc độ này…chắc đợi tới lúc chúng tôi chếc đói cũng chưa ăn được đâu.
“Con sâu lười Nhược Nhược của chúng ta cuối cùng cũng dậy rồi.”
Triệu Thiên Thiên nhìn thấy bóng dáng tôi, giả vờ thân mật chào hỏi.
Tôi: ...
Không cần cô cố ý nhắc nhở, cư dân mạng đã biết tôi ngủ nướng rồi, còn mắng tôi rồi.
Tôi đi đến tủ lạnh tìm đồ ăn, Triệu Thiên Thiên tiến lại gần.
"Sáng nay cô không dậy, Tống Tri Yến không có bữa sáng để ăn, vẫn là tôi lấy cho anh ấy một cái bánh mì sandwich trong tủ lạnh."
Trên khuôn mặt tiểu bạch hoa tiêu chuẩn của cô ấy lộ ra vẻ lo lắng.
"Cô kết hôn rồi, đừng tùy hứng như trước nữa, trách nhiệm của một người vợ vẫn nên gánh vác."
Nhìn thấy cảnh này, màn hình bình luận quả nhiên sôi nổi.
"Trời ơi, nữ thần của chúng ta đúng là người đẹp tâm thiện, còn tận tâm suy nghĩ cho Hứa Nhược, quá lương thiện rồi!"
"Loại người như Hứa Nhược không đáng đâu. Ai đã từng xem tin tức cô ta làm mình làm mẩy thì biết, loại người này hết thuốc chữa rồi."
"Sớm muộn gì cũng ly hôn, tôi đang chờ!"
Tôi mở tủ lạnh, bên trong xếp gọn gàng sandwich, đồ uống, và các loại nguyên liệu.
Tôi lấy một cái sandwich ra cắn một miếng.
Thấy tôi không trả lời, Triệu Thiên Thiên tỏ vẻ tổn thương, tủi thân nói:
"Có phải cô ghét tôi lo chuyện bao đồng không? Xin lỗi, tôi chỉ không đành lòng thấy anh ấy bị đói."
Gân xanh trên trán tôi giật một cái, lười chơi trò giả tạo với cô ấy trước ống kính.
"Ừ, đúng là lo chuyện bao đồng đấy. Người không biết còn tưởng là cô làm sandwich cho anh ấy."
"Hơn nữa Tống Tri Yến bị dị ứng với bơ đậu phộng, không ăn được cái này."
Mặt Triệu Thiên Thiên trắng bệch, cô ấy chớp mắt bối rối.
"Tôi chỉ có ý tốt."
Ừ ừ, cũng giống như ý tốt chủ động nấu ăn trong chương trình vậy.
Nấu hai tiếng cũng chưa xong, cuối cùng vẫn phải ra ngoài ăn.
Chẳng qua là muốn tranh thêm chút ống kính thôi.
Tôi: "Cảm ơn ý tốt của cô, bữa trưa không cần chuẩn bị phần tôi."
"Chú lười Nhược Nhược của chúng ta cuối cùng cũng dậy rồi."
Triệu Thiên Thiên nhìn thấy bóng dáng tôi, giả vờ thân mật chào hỏi.
Tôi: ...
Không cần cô cố ý nhắc nhở, cư dân mạng đã biết tôi ngủ nướng rồi, còn mắng tôi rồi.
Tôi đi đến tủ lạnh tìm đồ ăn, Triệu Thiên Thiên tiến lại gần.
"Sáng nay cô không dậy, Tống Tri Yến không có bữa sáng để ăn, vẫn là tôi lấy cho anh ấy một cái bánh mì sandwich trong tủ lạnh."
Trên khuôn mặt tiểu bạch hoa tiêu chuẩn của cô ấy lộ ra vẻ lo lắng.
"Cô kết hôn rồi, đừng tùy hứng như trước nữa, trách nhiệm của một người vợ vẫn nên gánh vác."
Nhìn thấy cảnh này, màn hình bình luận quả nhiên sôi nổi.
"Trời ơi, nữ thần của chúng ta đúng là người đẹp tâm thiện, còn tận tâm suy nghĩ cho Hứa Nhược, quá lương thiện rồi!"
"Loại người như Hứa Nhược không đáng đâu. Ai đã từng xem tin tức cô ta làm mình làm mẩy thì biết, loại người này hết thuốc chữa rồi."
"Sớm muộn gì cũng ly hôn, tôi đang chờ xem!"
Tôi mở tủ lạnh, bên trong xếp gọn gàng sandwich, đồ uống, và các loại nguyên liệu.
Tôi lấy một cái sandwich ra cắn một miếng.
Thấy tôi không trả lời, Triệu Thiên Thiên tỏ vẻ tổn thương, tủi thân nói:
"Có phải cô ghét tôi lo chuyện bao đồng không? Xin lỗi, tôi chỉ không đành lòng thấy anh ấy bị đói."
Gân xanh trên trán tôi giật một cái, lười chơi trò giả tạo với cô ấy trước ống kính.
"Ừ, đúng là lo chuyện bao đồng đấy. Người không biết còn tưởng là cô làm sandwich cho anh ấy."
"Hơn nữa Tống Tri Yến bị dị ứng với bơ đậu phộng, không ăn được cái này."
Mặt Triệu Thiên Thiên trắng bệch, cô ấy chớp mắt bối rối.
"Tôi chỉ có ý tốt."
Ừ ừ, cũng giống như ý tốt chủ động nấu ăn trong chương trình vậy.
Nấu hai tiếng cũng chưa xong, cuối cùng vẫn phải ra ngoài ăn.
Chẳng qua là muốn tranh thêm chút ống kính thôi.
Tôi: "Cảm ơn ý tốt của cô, bữa trưa không cần chuẩn bị phần tôi."